Âm thanh linh hoạt kỳ ảo gấp khúc vang vọng trong miếu cổ, rõ ràng người nói chuyện ngồi ngay trước mắt, nhưng Hứa Thanh lại cảm giác tựa như cách nhau tuế tuế niên niên.
Dường như có người ở bên ngoài thời gian nhẹ nhàng sờ vào dây đàn, khiến cho âm thanh truyền đến cũng có cảm giác năm tháng.
Ngón tay Thần Linh trong cơ thể Hứa Thanh không ngủ được, vì vậy càng run rẩy.
Mà giờ phút này nội tâm của Hứa Thanh cũng xuất hiện gợn sóng, hắn không nhìn thấu tu vi của vị Cung chủ Hạ Tiên Cung trước mắt, dù chỉ là một xíu cũng không cảm giác được.
Hư vô mờ mịt, như ẩn như hiện.