Theo giọng nói đắng chát nọ truyền ra, cõi lòng Hứa Thanh lập tức dấy lên gợn sóng, một đoạn trí nhớ không thuộc về hắn bỗng hiện ra trong tâm thần.
Mảnh ký ức này vỡ thành từng mảnh, không nối liền, tựa như trò chơi ghép hình.
Bởi vì thiếu sót rất nhiều, cho nên dù hiện lên trong tâm thần của Hứa Thanh, nhưng hắn vẫn rất khó có thể chắp vá ra quá nhiều hàm nghĩa nguyên vẹn.
Chỉ có một nhận thức được biểu lộ tương đối rõ ràng từ trong những mảnh vỡ ký ức đó.
Trong vô tận năm tháng trước, khi Thần Linh Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc chưa có phủ xuống Vọng Cổ, vẫn còn thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng, kỳ danh của họ. . . . . Không phải như thế.