Nơi xa, Thiên Mặc Tử hô hấp dồn dập, gã tương tự cùng mọi người, cũng lần đầu tiên trông thấy loại hình thái này của Hứa Thanh, cảm ứng đến từ huyết mạch khiến cho trong lòng của gã không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác muốn cúng bái.
Trong lúc mọi người ở đây bị Hứa Thanh chấn nhiếp, Hứa Thanh với hình thái Thần Vu đi ra bước thứ ba, vượt qua khoảng cách, xuất hiện ở ngàn trượng ngoài Tịch Đông Tử.
Một khắc hiện thân, đại địa nổ vang, màn trời muốn nứt, khí tức cuồng bạo cùng với sát ý tuyệt thế nháy mắt tràn ra khiến cho phiến thế giới này rơi xuống bông tuyết màu tím.
Phàm Thế Song chợt lui về phía sau, gã ta từ ánh mắt của Hứa Thanh cùng với lời đồn bên ngoài nói về Hứa Thanh bị Tịch Đông Tử chém giết lúc trước, lập tức đoán được lần này đối phương tới đây, chính là vì Tịch Đông Tử.
Nên gã nghĩ không liên quan đến mình. Mà sau khi gã ta lui ra phía sau, trên người Tịch Đông Tử cũng đồng thời truyền đến tiếng nổ vang, đồng dạng triển khai hành động.