Bầu trời xuất hiện gợn sóng như nếp nhăn, theo từng tầng sương mù lan tràn về bốn phương, thật lâu không tiêu tan.
Từ xa nhìn lại, những nếp nhăn giống như vẩy cá, tựa như có một con cá lớn ở giữa chân thật cùng hư ảo, lấy trời là nước, lấy hư ảo là giới, chậm rãi di chuyển trong hư vô.
Tạo cho người ta có một cảm giác vô cùng chấn động.
Mà thân ảnh tóc dài phấp phới tràn ra khí tức vạn cổ, ngồi khoanh chân ở phía trước con cá lớn hư ảo, đã trở thành tâm điểm của mảnh thiên địa này.
Hứa Thanh nhắm chặt hai mắt, vẫn không nhúc nhích.