Tiếng xướng không vang lên nữa, mặc dù còn phủ xuống nhưng không phải giọng vừa rồi, mà từ trong miệng Nhân Hoàng đứng trên đỉnh thiên đàn vang vọng ra.
Nhân Hoàng nghiêm túc, lần đầu lên tiếng, âm thanh uẩn chứa uy nghiêm.
"Vật đổi sao dời, năm tháng tang thương."
"Sông núi càng thêm tráng lệ, nhân vật lộ rõ tài năng, vượt qua thời gian, tiếp nối người trước, mở lối cho người sau, nghênh đón kiếp chiến, thời không đợi ta."
"Nhưng sứ mạng trong lòng, trách nhiệm trên vai, Huyền Chiến ta trên không thẹn với tổ tiên, dưới bởi công lao sự nghiệp không thẹn với tử tôn."