Câu nói này, là từ trong miệng Ninh Viêm nói ra!
Thanh âm vang vọng, dư âm không ngừng, tạo thành phong bạo trong lòng mọi người, rung chuyển thân hồn.
Hứa Thanh nhìn Ninh Viêm, trong lòng thở dài, với sự hiểu biết của hắn đối với Ninh Viêm, tự nhiên giờ phút này nhìn ra manh mối, cũng đoán được thân phận Ninh Viêm lúc này.
"Khó trách, gã một mực bế quan..."
Mà lúc này Ninh Viêm nhấc chân lên, bước một bước về phía trước, hai mắt như lưỡi dao sắc bén, không chút né tránh mà trực diện Nhân Hoàng.