Bây giờ mắt thấy tiểu cô nương năm đó sắp lên đỉnh cao, lão nguyện ý thiêu đốt chính mình, dùng sinh mệnh bảo hộ cho đối phương một lần cuối cùng.
Tiếp theo một cái chớp mắt, thân thể của lão thiêu đốt, lấy ra một cái xương sọ màu tím cầm trong tay.
Trên bề mặt xương sọ tím tỏa ra lệ khí kinh thiên, ẩn chứa oán hận và không cam lòng vô tận, tựa như đang gào thét không thành tiếng, hướng về thiên địa, hướng về thế giới, truyền ra sự bi ai cuối cùng của sinh mệnh mình.
Lúc này sấm sét nổi lên, vô số bóng dáng Thiên Đạo chủ động huyễn hóa ra giữa không trung, cũng cùng bi ai và yên lặng nhìn cái xương sọ kia.
Nhìn... xương sọ của một người từng kinh diễm tuyệt luân, tuân theo một luồng hi vọng cuối cùng của Vọng Cổ, sinh ra một người vô song trên thế gian này!