Mà trong lòng Ngọc Lưu Trần biết rõ, vẻn vẹn ba tiếng đã làm cho mình như vậy, có thể tưởng tượng nếu có tiếng thứ tư, sợ là thương thế bản thân dùng vô số năm mới vất vả khôi phục một chút, sẽ hoàn toàn trở về thời điểm trọng thương năm đó.
Nhưng mà vật kinh khủng đến thế, gã không tin gõ vang sẽ không chịu đại giới.
Đại giới tất nhiên là to lớn vô cùng.
Cho nên, chuông này có thể gõ thêm một lần hay không... Cũng còn chưa biết.
Nhưng gã không dám đi đánh bạc. Đánh bạc thắng, lấy trạng thái của mình bây giờ, đối mặt Chấp Kiếm Đại Đế thì gã không có nắm chắc.