Màn trời cũng không phải hoàn toàn là đen nhánh.
Mây máu đã trở thành nguồn sáng chiếu rọi, huyết sắc tung bay khắp bát phương.
Hứa Thanh và Nhị Ngưu đứng trong tầng mây, vừa nghe Ngọc Lưu Trần nói vừa ngóng nhìn mặt biển.
Trên mặt biển, màu đen và màu tím nối cùng một chỗ tạo thành một đạo vết tích dài vô tận.
Như đường ranh giới phân cách Cấm Hải thành hai phía.