Cho đến thật lâu hai người mới thích ứng, sau khi nhìn nhau một cái Nhị Ngưu thở dài.
"Ta còn tưởng rằng sẽ trực tiếp đưa chúng ta đến mục đích, sau đó lại cầm hai ta ra để câu cá, không ngờ. . . . . vậy mà lại bị nuôi thả."
Nhị Ngưu có chút bất đắc dĩ, y cảm thấy vị Thần Ngọc Lưu Trần này quả thực có chút lười rồi, lấy mình và tiểu Thanh để câu cá thì cũng đành, lại còn để cho mồi câu tự mình chạy.
"Nhìn qua là biết không chuyên nghiệp."
Nhị Ngưu ngồi xổm xuống, nhìn về nước biển màu tím bốn phía.