Bầu trời đen nghịt, mặt đất bát phương là đầm lầy với nhiều phế tích, tạo thành âm trầm và áp lực nồng đậm.
Mà ở trong thế giới Tuế Khư u ám ảm đạm này, thế mà lại xuất hiện một ngọn lửa, xuất hiện một lão đầu nhân tộc như thế.
Cảnh tượng thế này, quá quỷ dị rồi.
Đối phương là người hay quỷ, là dị hay là thần... Hứa Thanh nhìn không ra.
Nhưng sự cảnh giác và khẩn trương trong lòng hắn đã đến cực hạn.