Nhị Ngưu đứng bên cạnh Hứa Thanh, chú ý tới ánh mắt Hứa Thanh, đáy lòng thở dài lần nữa, bỗng nhiên mở miệng.
"Tiểu sư đệ, đừng suy nghĩ nữa."
"Vừa rồi ngươi hỏi ta đã biết từ trước chưa, ta không trả lời, không phải không muốn nói cho ngươi biết, mà là chỗ ngươi đang nghĩ, ta không muốn nói ra tên của nó."
"Bốn chữ đó là cấm kỵ, là điềm xấu."
"Lão đầu trước đó, bất kể là kiếp này hay là kiếp trước, quả thực ta chưa từng thấy qua, nhưng khi lão nói ra bốn chữ kia, ta đã có một chút suy đoán đối với thân phận của lão."