Tiếng gió mưa, âm thanh nức nở, hòa với tiếng nước mưa rơi trên mái nhà vang vọng trong đại điện tĩnh lặng này.
Âm thanh ấy trở thành nền cho giọng nói của Hứa Thanh, càng làm nổi bật vẻ uy nghiêm trong từng lời hắn nói.
Nhất là khi tia sét xé ngang bầu trời, ánh sáng chiếu rọi mặt đất, rồi lan vào đại điện, phản chiếu lên thân hình sừng sững của Hứa Thanh.
Bóng hắn... kéo dài ra, phủ trùm toàn bộ thân thể Công Tôn Thanh Mộc.
Trở thành áp lực!