Vọng Cổ đại lục. Một mảnh khô tịch.
Gió lạnh lẽo, chẳng phải từ mặt biển thổi đến, mà là do áp lực của đất trời liên tục, từ các vực khác nhau tự sinh ra.
Chúng càng lúc càng lớn, cùng nhau cuốn về tám hướng, cuối cùng nổi lên trên toàn bộ Vọng Cổ đại lục.
Nơi nó đi qua, trong tiếng nức nở kia, tựa như khúc bi ca đưa tang.
Mà trong gió, những dãy núi trập trùng của các vực, như cổ long nằm cứng đờ, lớp vảy xanh trên lưng đã bị thay thế bởi tầng tầng lớp lớp vỏ đá màu nâu sẫm.