Sau giờ ngọ.
Vào thời khắc này, trên bầu trời không mây, ánh mặt trời thỏa thích phóng ánh sáng chói mắt nhất trong một ngày của mình, chiếu vào trên Thủy Mặc sơn mạch cách thành trì Quận Đô một phạm vi.
Sở dĩ gọi cái tên này, bởi vì địa chất nơi đây rất đặc biệt, lấy hai màu đen trắng là chủ yếu, không có bất kỳ cây cối nào tồn tại, chỉ có duy nhất một loại rắn tên là tên là Thủy Mặc sống quần cư ở đây.
Mà núi đá hai màu chồng chất lên nhau, từ xa nhìn tới, tựa như có người trải ra một bức tranh thuỷ mặc ở nơi đây vậy.
Giờ phút này, trên một chỗ đỉnh núi như bức tranh thủy mặc có sáu người đang ngồi.