Ngay sau đó, trong âm thanh kịch liệt, Hứa Thanh tận mắt nhìn thấy cái ô cực lớn ở trên phiến khu vực này đã bắt đầu chậm rãi co rút lại, khiến cho ánh mặt trời bên ngoài không ngừng chiếu xuống cái mảnh đất trăm năm qua không có ánh sáng chiếu tới này.
Nếu như cẩn thận nhìn thì có thể thấy, thực tế thì không phải là cái ô đang co rút lại, mà là những thân cây quấn quanh cùng một chỗ trong đó đang tách riêng từng phần ra.
Quá trình này liên tục tiếp diễn trong nửa canh giờ, sau đó, theo bên ngoài hoàn toàn sáng rõ, ánh mặt trời toàn bộ chiếu vào bên trong, cái ô lớn. . . Biến mất.
Mười thân cây cực lớn đơn độc không hề đụng chạm vào nhau uốn lượn dựng thẳng về các phía khác biệt, trực tiếp xuất hiện ở trong ánh mắt toàn bộ những người đang nhìn nơi đây.
Mười thân cây, tựa như là mười khúc ruột, chập chờn giữa thiên địa!