Giang Nam xoa xoa mi tâm, hắn hiểu rõ cảm giác này, không sợ kẻ trộm, chỉ sợ kẻ trộm nhớ thương!
Hồi trước mình bị tổ Thiên Thần để ý, cũng phiền phức không chịu nổi, cuối cùng chỉ có thể giả chết thoát thân!
"Đại ca? Ngươi nói đi chứ? Thánh Tinh bắt đầu chơi trò chặt đầu, bên ngươi cũng nguy hiểm lắm, hay là ta chuyển nhà, đến bảo vệ ngươi nhé!"
"Như vậy thì..."
Giang Nam bĩu môi: "Ngươi đến làm cái rắm? Ta mạng lớn, không sợ ám sát! Bọn chúng vốn đang theo dõi ngươi, ngươi mà đến chẳng phải kéo ta xuống hố cùng sao?"