“Đi vào là buồn ngủ, càng đi vào sâu càng buồn ngủ?” Lumian không tiếng động lẩm bẩm một câu, xoay người lại, đi đến một phương hướng khác.
Đi được nửa đường lại bổ sung một lần điệu múa hiến tế, hắn lại đi đến một khu vực xa lạ.
Bên tay phải hắn là tường thành do cửa sổ xếp thành, bên trái là vùng đất hoang do từng vòng kiến trúc đổ nát nối tiếp nhau, phía trước lại có các gốc cây màu nâu cao vút.
Ở trong đống đổ nát đến một cọng cỏ dại đều không tồn tại, những cây cối này giống như có tính dẻo dai rất mạnh, quấn quanh lấy nhau, ôm lấy nhau, hợp thành một bức tường gỗ cao chừng năm đến sáu mét.
Trên bức tường gỗ này mọc lên rất nhiều cành lá màu xanh, um tùm, hoàn toàn khác biệt với cảnh tượng hoang vắng tĩnh mịch ở xung quanh.