Các ý niệm này lóe lên ở trong đầu Lumian, khiến cho hắn không tự chủ được phân tâm đồng thời đột nhiên sinh ra cảm giác ma dược thợ săn trong cơ thể đã hoàn toàn tiêu hóa.
Nó giống như có vách chắn nào đó hoàn toàn bị phá vỡ, giống như có một chút đốm lửa kết hợp cùng một chỗ với từng bộ phận của thân thể.
Dấu hiệu mất khống chế còn sót lại của Lumian theo đó biến mất hơn phân nửa, trạng thái lập tức tốt lên không ít.
Hắn chậm rãi đứng lên, không tiếng động cảm khái nói:
“Thật sự tiêu hóa.”