Lumian lập tức thả lỏng, đi về phía cô gái thần bí tóc nâu mắt lam kia.
Hắn vừa cất kỹ súng săn, vừa kéo ghế dựa đối diện bàn ăn ra ngồi xuống, mở miệng hỏi:
“Ngươi có thể đi vào nơi này?”
Cô gái kia để ly rượu trong tay xuống, khẽ mỉm cười nói:
“Không thể thì ngươi cho rằng những nguyên liệu kia đưa đến phòng của ngươi như thế nào?”