Đợi đến khi Lumian nhảy xong điệu múa triệu hồi, nghe thấy từng âm thanh thật nhỏ bé yếu ớt truyền vào bên tai mình, gần gũi giống như ở ngay cạnh bên, các sinh vật quái dị lang thang trong phòng biến mất từng cái một.
Rời đi cuối cùng là bóng nữ với mái tóc dài màu xanh đậm và các mảnh lá cây bao bọc lấy thân thể kia, nó vừa không muốn lại nghi ngờ.
Lumian thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe tiếng người ồn ào ở trong cơ thể mình.
Hắn không nghe rõ một câu nào, mỗi câu hắn đều muốn nghe thấy rõ.
Sau một lúc lâu, Lumian mở hai mắt ra, nhìn về phía cửa sổ được tấm rèm rách rưới che khuất, lẩm bẩm không tiếng động: