“Vì sao phu nhân Puares lại chủ động bỏ qua, rời khỏi Cordu, không ngăn cản đám người linh mục giáo xứ chứ…”
“Không phải chủ động bỏ qua, mà là bị ép đưa đi.” Susie sửa lại câu nói: “Điều được phản ánh từ nghi thức tiễn tinh linh mùa xuân rời đi trong giấc mơ của ngươi chắc là chuyện đuổi Puares đi, tinh linh mùa xuân đại biểu cho được mùa, đại biểu cho kết thúc mùa đông khó khăn và mầm sống mãnh liệt, vô cùng gần sát với đặc điểm năng lực của đám người Puares kia bày ra.”
“Vậy càng không đúng…” Giọng nói của Lumian dần dần trở nên đau khổ, hai tay siết chặt lại, cảm thấy bản thân không nhớ lại được nữa.
Susie ôn hòa nói:
“Không muốn nhớ lại thì đừng nhớ lại, thức tỉnh toàn bộ trí nhớ không phải chuyện có thể hoàn thành trong một lần điều trị tâm lý, dần dần sẽ đến, đừng sốt ruột.”