Miễn cưỡng vẽ xong, trên trán Lumian đã thấm mồ hôi lạnh.
Hắn đặt kẻ lang thang và tờ giấy giả da vẽ đầy ký hiệu kia lên trên tảng đá lớn dùng làm tế đàn, sau khi nhỏ nước hoa, rắc bột phấn vào trong ánh lửa nhỏ, hắn lùi ra đằng sau hai bước, nhìn ánh nến hơi vàng đang nhẹ nhàng lay động, dùng ngôn ngữ Hermès cổ nói ra:
“Sức mạnh của số mệnh hỡi!”
“Ngài là quá khứ, là hiện tại, cũng là tương lai.”
“Ngài là nguyên nhân, là kết quả, cũng là quá trình.”