Ánh trăng ngập tràn trong phòng khách theo đó dũng mãnh vào, chiếu ra hai người đang nằm ở trên giường.
Đó là một nam một nữ, nam có mái tóc đen xõa tung, đại khái ngoài bốn mươi tuổi, khuôn mặt gầy ốm, mũi khá cao, nữ để mái tóc vàng hơi xoăn, chừng hai mươi tuổi, làn da trơn bóng, dáng người xinh đẹp.
Hình như bọn họ đều trần truồng, đang đắp chăn mỏng nhung thiên nga.
“Hắn chính là giám đốc rạp hát?” Lumian không hề khống chế giọng nói của bản thân.
Gabriel có một cảm giác giống như đang nằm mơ: