Bên trong các cảnh tượng khác nhau, phong cách của kiến trúc, quần áo của nhân vật, tạo hình của tóc đều không giống nhau, có cái cảm giác năm tháng vô cùng, có cái lại giống như mới xảy ra vào hôm qua.
Lumian vừa thiêu đốt lên miệng vết thương để nó cầm máu, vừa ngưng tụ ra các con quạ lửa màu đỏ nửa hư ảo ở đằng sau lưng, cũng cấp tốc nhìn quanh một vòng, nhưng không thể tìm thấy Franck.
Franck không bị chuyển dời vào nơi xen lẫn giữa chân thật với hư ảo này!
Bên trên phố loạn, người bán hàng rong và người đi đường ở trong rễ cây, cành cây và dây mây, có người há to mồm ăn hết đồ mình bán, vẫn luôn ăn vào nôn ra không hề dừng lại, có người ở bên đường đẩy ngã người khác phái sang bên cạnh, có người rút đoản đao ra, ánh mắt đỏ lên chém về phía người cùng nghề trước đó đã cãi nhau với mình, cướp lấy vị trí của mình, có người lại ở dưới cảnh tượng hỗn loạn như vậy, đi đến trước cửa sổ kính ở ven đường, định lấy tư thái quý ông mời bản thân ở trong kính nhảy một điệu…
Ở bên ngoài mấy con phố này, người đi đường và xe ngựa đi qua bình thường, cảnh tượng nhìn thấy trong mắt không hề có gì khác thường – một vài người bán hàng rong vẫn đang mời chào mua, toàn bộ cửa hàng hai bên cạnh đều mở cửa, người xuyên qua nơi này giống như đều chìm đắm trong náo nhiệt như vậy, không nỡ dời bước đi.