“Ngồi đi.” Bóng người kia dùng giọng nói mang theo một chút cuốn hút lại hơi có vẻ mơ hồ nói.
“Xin chào.” Lumian lễ phép cúi người thi lễ, sau đó mới ngồi xuống: “Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào?”
Bóng người kia ngẫm nghĩ một chút nói:
“Ngươi có thể coi ta là nhà thơ.”
Nhà thơ? Lumian không rõ danh hiệu này có ý nghĩa gì, nhưng vẫn lựa chọn tôn trọng: