“Nhìn cái gì vậy, chưa từng nhìn thấy người giả dạng cool ngầu sao?” Lumian lẩm bẩm một câu, dựa vào năng lực nhẫn nại của tu sĩ hành khất coi như không có việc gì đi vào khu chợ.
Mùi phân súc vật tươi mới, mùi ngô ngọt nồng đậm và mùi thịt nướng có rắc hương liệu pha trộn bay vào trong chóp mũi của hắn.
Lumian nhìn quanh một vòng, nhìn thấy có không ít quầy hàng đang bán đồ ăn lấy ngô làm nguyên liệu chính, có quầy hàng bán cả bắp ngô thuần túy dùng nước luộc chín, có quầy hàng bán ngô nướng bôi nước xốt màu đỏ, có quầy hàng cắt ngô thành từng miếng bỏ vào canh đặc, có quầy hàng bán ngô cùng với thịt bò và thịt cừu cắt miếng, hành tây, khoai tây bọc nướng, có cửa hàng bán ngô nghiền nát thành bột nấu thành hồ thêm miếng thịt khác nhau, có quầy hàng nặn ngô thành bánh nướng thô ráp rắc gia vị lên trên…
Ngẫm nghĩ một chút, Lumian xuyên qua con đường được người đi chợ tự động nhường ra, đi đến trước một quầy hàng.
Chủ quán là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, làn da ngăm đen hơi đỏ, gương mặt gầy yếu, xương gò má cao, đôi mắt sâu thẳm màu nâu, tóc đen hơi dài, tương đối mỡ màng.