Đêm khuya, trong mơ mơ màng màng.
Lumian giống như đi đến một pháo đài màu ngà cổ xưa, ngoài mặt của nó có rất nhiều dấu vết trong đen hiện đỏ, giống như từng lây dính rất nhiều máu tươi.
Tiếng cười và tiếng la điên cuồng truyền ra từ bên trong pháo đài, Lumian theo bản năng ngước đầu lên, nhìn thấy ở chỗ cửa sổ hẹp nào đó trên tầng ba, có một gương mặt với mái tóc màu đỏ sậm đang nhìn mình.
Tầm mắt của đôi bên vừa va chạm, người kia đã nâng tay phải lên, đột ngột móc ánh mắt màu nâu hơi đỏ của mình ra.
Các mạch máu thật nhỏ theo đó thoát khỏi hốc mắt, lưu lại một lỗ thủng tối đen máu chảy đầm đìa.