Mấy ngày trước, dưới ngọn núi màu đỏ như máu, bên cạnh tường thành vặn vẹo.
Lumian quỳ gối ngồi dưới đất, ngẩng đầu lên nhìn cô gái thần bí kia càng lúc càng gần.
Lời nói của đối phương rõ ràng rơi vào trong tai hắn, nhưng dần dần mơ hồ.
Hai tay Lumian chống trên mặt đất không tự chủ siết chặt, giống như muốn bóp bùn đất trong lòng bàn tay thành chất lỏng.
Đợi đến khi cô gái thần bí kia đứng ở khoảng cách một mét, hắn mới giãy giụa đứng lên, gấp giọng hỏi: