Hắn nhẹ nhàng gật đầu:
“Ta cũng từng mất đi thật nhiều, đó là nguyền rủa do phép thuật mang đến, ta có thể hiểu được cảm nhận và suy nghĩ của ngươi.”
“Nhưng mà lãng quên đau khổ là một chuyện rất khó.”
“Được rồi…” Lumian thở dài thật dài, xoay người lại, chuẩn bị rời đi.
Aoste vội vàng gọi hắn lại: