“Ta thật sự muốn quên mất đau khổ trong quá khứ, nhưng ta cũng là một người cẩn thận, sợ bị người ta lừa tiền còn chế giễu là đồ ngốc.”
Aoste nỗ lực nặn ra nụ cười:
“Ta không lừa ngươi, thật sự có suối phu nhân Samarie!”
“Phải không?”
Lumian đi từng bước một đến gần Aoste, vừa cười vừa nói: