“Ta không xác định khi nào hắn sẽ cho ta câu trả lời chắc chắn, nhưng chậm nhất sẽ không quá thứ tư tuần sau.”
“Ban ngày ta đều ở gần huyệt mộ dưới lòng đất, buổi tối ngủ ở trong này, ngươi có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.”
Lumian vừa mặt mang cười gật đầu, vừa giơ con dao găm làm bằng bạc đang thưởng thức trong tay lên, phập cắm vào trong bả vai của Aoste.
Máu tươi ào ạt theo đó chảy ra, Aoste hoảng sợ lùi lại hai bước, dựa lưng vào vách tường, gấp giọng kêu lên:
“Đừng giết ta!”