Trong chạy như điên, tầm mắt của hắn khóa chặt vào Suzanne bị mái tóc màu xanh đậm quấn quanh, nhưng người hắn ‘nhìn thấy’ không chỉ có thụ tinh sa đọa này, còn có cả bóng dáng ở trong trí nhớ của hắn kia nữa.
Người đã cho hắn ánh sáng kia.
Suzanne nhìn Lumian đang toàn thân bọc trong ngọn lửa màu đỏ đậm, chạy như điên về phía mình, nàng điên cuồng hấp thu tinh lực từ trên thân những người bán hàng rong, người đi đường và các khách thuê đang treo ngược ở trên cành cây, định nhanh chóng khôi phục lại năng lực chiến đấu.
Trong quá trình này, nàng không hề lo lắng Lumian sẽ chân chính gây tổn thương đến bản thân, bởi vì nàng đang ở trên đỉnh tán cây, đối phương vốn không đến được, hơn nữa, hiện giờ nàng tương đương với hòa hợp làm một thể với cây Ám Ảnh, công kích không mang theo thần tính tối đa chỉ khiến cho nàng bị một chút vết thương nhỏ, không thể giết chết nàng, thậm chí cả bị thương nặng đều không có.
Bịch bịch bịch, Lumian chạy như điên đến khu vực đã bị nhánh cây và dây mây chiếm cứ, đang treo lên chừng một hai trăm người.