Lumian sờ khẩu súng lục đang đặt bên tay phải, khẽ cười nói:
“Xem ra những người trước kia ngươi từng gặp đều là công dân tuân thủ pháp luật.”
Bühler từng chịu vài lần đòn hiểm mới dưỡng thành thói quen như trước mặt theo bản năng định cãi lại, nhưng sau khi so sánh biểu hiện của những người trước kia và vị hiện giờ này, hắn lại cảm thấy lời đối phương nói rất có lý.
Cảm ơn bảo vệ của luật pháp, hắn phóng viên chuyên mục của tạp chí “Mặt quỷ” này mới có thể sống được đến tận bây giờ!
“Ngươi không sợ cảnh sát sao?” Bühler nghiêng đầu liếc nhìn bồi bàn đang cầm thực đơn bữa ăn và đồ uống nhưng lại không dám đi đến: “Nổ súng ở nơi như này không phải là chuyện nhỏ, có lẽ đã có người đi báo cảnh sát.”