Ở trong cơn ác mộng của hắn, có một người đàn ông với mái tóc màu đỏ sậm móc tròng mắt màu nâu đỏ của bản thân ra ở đằng sau cửa sổ kính đó.
Lúc này, ở đằng sau cửa sổ kính trong suốt kia không có gì cả, chiếu ra vách tường màu sáng hơi loang lổ.
Loang lổ… vách tường bên trong phòng không trát vôi một lần nữa sao? Aurora đã nói, lâu đài cổ tương tự như vậy, chi phí sửa chữa hàng năm đều là con số cực lớn… Lumian thu hồi tầm mắt, đi vào trong tòa kiến trúc chính này.
Vừa đi qua cánh cửa đôi, ánh mắt của hắn đã ngưng lại, tâm tình hơi trầm trọng.
Sảnh lớn nơi đây giống như đúc với trong cơn ác mộng của hắn!