Lumian lần đầu tiên nhận thức được tương đối rõ ràng, cấp bậc của ngài Kẻ Khờ, Phúc Sinh Huyền Hoàng Thiên Tôn có lẽ còn cao hơn các Chân Thần như Mặt Trời Vĩnh Hằng.
Tương tự vậy, ba của Amon, vị Thần Mặt Trời Viễn cổ kia có lẽ cũng ở cấp bậc này, dù sao một nửa di sản của thần đã tạo nên vị kia hiện giờ đang được Hội Cực Quang tín ngưỡng.
Rất nhanh, Lumian lại nghĩ tới miêu tả khác nhau của quý cô Pháp sư về thần linh khác nhau:
Có vài thần linh cho dù chính là biết đến sự tồn tại của thần, biết tôn danh của thần, cũng sẽ vì thế gặp phải ô nhiễm, xuất hiện dị biến, hoặc là gặp phải nguy hiểm;
Có vài thần linh bình thường chỉ cần treo trên bờ môi, chỉ cần không sử dụng đến ngôn ngữ siêu phàm để tụng niệm ra tôn danh ngoài ba đoạn của thần thì sẽ không bị nhận lấy cái nhìn chăm chú.