Jenna phản xạ có điều kiện định quay đầu lại, sợ bị bệnh nhân tâm thần nghi ngờ là I Know Someone phát hiện ra cái nhìn chăm chú của nàng.
Nhưng gần như đồng thời, nàng nhớ tới tâm tính và biểu hiện của mình khi tới gần Hugues Artois, vì thế khống chế cổ, thong thả, tự nhiên thu hồi tầm mắt.
Nàng vẫn giữ đầy đủ trấn định, dựa theo tiết tấu vốn có, dưới ánh mặt trời chiếu xuống từ bên ngoài cửa sổ, từng bước một đi ra khỏi tòa nhà màu xanh xám, đội mũ rơm màu nâu nhạt có đính hoa vải lên.
Mãi cho đến khi hoàn toàn rời khỏi bệnh viện tâm thần Delta, quay trở về trên con đường phố đã gặp được bé trai kia, Jenna mới lặng yên thở phào nhẹ nhõm.
Nàng chưa hề thay đổi vẻ mặt, đi lên xe ngựa công cộng chạy tới khu chợ.