Đêm khuya, tiếng cửa sổ mở lạch cạch khiến Wendel từ giấc ngủ say bừng tỉnh dậy, cảnh giác xuống giường, nhìn xung quanh một vòng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Utopia gặp phải bão? Wendel mấy hôm không ngủ ngon, khó khăn lắm mới đi vào giấc ngủ say, lại không thể không rời giường, suy nhất thời còn đang ngưng trệ, cả người hơi lơ mơ.
Anh ta chợt phát hiện, cửa sổ mở ra không hề có gió thổi tới, cũng không có mưa hắt vào, giống như anh ta tự mở ra trong lúc mộng du, để hít thở không khí trong lành.
Wendel chợt liên tưởng đến những sự kiện siêu phàm mình từng trải qua và tìm hiểu trong hồ sơ, liên tưởng đến nỗi sợ hãi không rõ từng ngự trị trong tâm linh mình.
Anh ta không biết kế tiếp còn xảy ra chuyện như thế nào, cũng không đoán được mình sẽ gặp được chuyện gì, sau lưng chợt ớn lạnh, cả người khẽ run rẩy.