Sau khi mở "Cánh cửa thể tâm trí" ra, Klein vẫn thận trọng lấy ra những ký ức liên quan đến "Kẻ Khờ", tập trung lại một chỗ, "Cấy ghép" chúng lên phía trên sương mù xám.
Tiếp đó, anh thấy Audrey để xõa mái tóc vàng mềm mại, quấn khăn lụa mỏng quanh mắt, men theo cầu thang bằng đá cổ xưa, từ biển lớn tiềm thức tập thể từng bước đi lên đảo tâm linh của mình.
Sau khi hơi do dự, Klein không để phần ý thức của kia của mình đứng ở trên bầu trời linh tính nữa, từ bỏ việc khống chế, để mặc chúng quay về và dung hòa chỗ cũ.
Nếu không làm vậy, trong quán trình điều trị tâm lý tiếp theo, anh sẽ giữ lý trí tuyệt đối, không thể bị các loại ký ức làm cho cảm động, mất đi khả năng tăng cường nhân tính.
Điều đó cũng có nghĩa rằng việc điều trị của Audrey đã thất bại ngay từ bước đầu rồi.