Sau một thoáng kinh ngạc, Emlyn không nhịn được nhìn xung quanh, có phần nghi ngờ "Thế giới" đang ẩn nấp quanh đây, là một trong mấy vị tín đồ ít ỏi kia.
Phải biết rằng, cậu chưa bao giờ nhắc tới "Ngọn nến tâm yểm" trong hội Tarot, Giám mục Utravsky bình thường cũng rất ít khi xích mích với người khác, gần như chưa từng tùng bất cứ vật phẩm thần kỳ nào. Nếu không phải lúc trước Emlyn bị chôn vào đầu loại ám chỉ tâm lý phải thường xuyên tới giáo đường Harvest, và nhận được sự nhắc nhở của Sherlock Moriarty, sau đó đi hỏi Giám mục, thì cậu cũng khó mà biết được sự tồn tại của "Ngọn nến tâm yểm".
Trong chớp mắt, Emlyn nhìn ai cũng giống "Thế giới", bất kể là người đàn ông trung niên mập mạp, hay là bà lão trùm khăn đầu kín mít, hoặc là cô gái ăn mặc thời trang diện mạo xinh đẹp... trong mắt anh ta đều có điểm chung nào đó với "Thế giới".
Không được, mình phải hỏi rõ ràng, sao anh ta lại nắm rõ tình hình xung quanh mình như thế... Ngay cả trước mặt Ngài "Kẻ Khờ", có một số việc mình cũng chưa từng đề cập đến... Emlyn thật sự hơi sợ hãi, cậu đứng dậy đi vào phòng nghỉ cho nhân viên thần chức ở đằng sau, trong không gian yên tĩnh không bóng người, đáp lại:
"Ngài 'Kẻ Khờ' tôn kính, tôi muốn nói chuyện trực tiếp với 'Thế giới'."