Klein tự nhiên thu lại tầm mắt, cầm theo gậy chống nạm vàng, đi theo sau Haggis tiến vào phủ.
Phong cách kiến trúc nơi đây không hề có chút đặc sắc nào của nam đại lục, vừa không biết cách lấy ánh sáng, khiến bên trong có vẻ âm u, vừa không có gan sử dụng chút xương người để làm đồ trang trí, mang đến cảm giác chấn động cho người tham quan. Ngược lại, nơi này giống như nhà giàu của bắc đại lục di cư đến đây, hơn nữa còn mang theo màu sắc Intis không thể xóa nhòa đi được:
Mỗi một cột nhà đều được phân đoạn bọc lá vàng, bích họa trên tường dùng tông màu nóng, xung quanh được điêu khắc và khảm vàng, cầu thang xoắn tráng lệ kéo dài từ trên cao xuống, nối liền toàn bộ bốn tầng nhà, hạ xuống chính giữa đại sảnh, đối diện với cửa, trông cực kỳ quý phái.
Không thể không nói, đất nước trung tâm của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng quả là đi đầu thế giới về nghệ thuật trạm vàng, hoàn toàn không có cảm giác trưởng giả... Klein đảo tầm mắt qua tay vịn cầu thang và tượng thiên sứ cỡ bằng bàn tay vươn nghiêng ra từ giữa cột trụ, nhịn xuống xúc động giơ tay sờ vào.
Thấy vệ binh đứng hai bên, anh tùy ý tìm đề tài nói với Haggis: