Phía trên sương mù xám trắng vô biên vô hạn, bóng dáng Klein xuất hiện trong tòa cung điện xa xưa nọ.
Anh chỉ nhìn qua một vòng đã phát hiện ra vài chỗ khác nhau.
Trong đó, điểm rõ ràng nhất chính là trạng thái và bố cục của mảng không gian thần bí này đã phản chiếu đầy đủ vào linh thể anh, khiến anh dù cách một khoảng rất xa vẫn có thể nhìn thấy những đám mây xám trắng đọng ở giữa không trung và cánh cửa ánh sáng kỳ lạ kia.
Ngoại trừ tòa cung điện do mình cụ thể hóa ra và cánh cửa ánh sáng vốn tồn tại ở đây, thì nơi này không có gì cả, trống trải, mênh mông, tràn ngập thứ sức mạnh cao cấp... Klein lẩm bẩm, sau đó ngồi xuống giơ tay phải lên, khẽ nắm bàn tay lại.
Chỉ chớp mắt, sương mù xám tràn ngập khắp nơi chợt sôi trào, không gian thần bí đang chứa nó cũng không hiểu sao lại dao động, phát ra từng luồng ánh sáng hơi u ám.