Vùng đất bị thần vứt bỏ, ban đêm, khi tần suất của những tia chớp giảm đi rất nhiều.
"Hai miếng bánh mỳ trắng kẹp một miếng thịt nướng cũng khá ngon... Vị chua ngọt đặc trưng của đặc sản Biển sương mù còn vừa miệng hơn cả mình dự đoán..." Klein bỏ miếng đồ ăn cuối cùng vào bụng, tán thưởng một câu từ đáy lòng, tiện tay ném cái bọc còn lại vào trong bóng tối, dù sao ở đây cũng không có khái niệm bảo vệ môi trường, cũng chẳng có thùng rác.
Đương nhiên, anh đã xử lý sự liên hệ giữa những thứ này với bản thân từ trước, giống như bây giờ mỗi khi bỏ đi một bí ngẫu, anh đều phải vào "Nguyên bảo" làm một lần "khử trùng" vậy, tránh phân thân Amon dựa vào chúng để truy ra hành tung.
"Ừm, vật không có sinh mạng sẽ không bị bóng tối ở nơi này chuyển thành trạng thái bí ẩn..." Klein xách đèn bão mà Danis hiến tế, chiếu lên số vật phẩm vừa vứt bỏ.
Sau khi giải quyết xong vấn đề ăn no mặc ấm, anh mới có tâm trạng đi bói toán mức độ nguy hiểm của một vài chuyện nào đó.