Ánh mắt Emlyn theo bản năng nhìn về phía chiếc ghế chân cao ở phía khác của căn phòng, nhìn thấy "con rối tinh xảo" kia.
Trong mắt anh ta nhất thời toát ra thần thái lẫn lộn giữa hâm mộ, thưởng thức và đam mê, miệng há ra, suýt nữa thì thốt lên có thể mua được con búp bê như thế ở đâu, là kiệt tác của bậc thầy nào.
Nhưng, anh ta đã trưởng thành từ lâu, cũng đã trải qua khá nhiều chuyện, biết rõ trong trường hợp này mà nói đến vấn đề đó thì rất mất lịch sự, định thảo luận xong việc chính mới tìm cơ hội hỏi han.
Sharon khẽ nhíu mày gần như không có dấu vết, cả người hơi bay lên, cúi chào Reinette Tincole và Sherlock Moriarty.
"Không cần hàn huyên." Klein nói ngắn gọn: "Kế hoạch bước đầu của chúng ta là thế này..."