Tôi ngồi trên ghế của cục cảnh sát, nhìn miệng của hai người đàn ông mặc đồng phục đen trắng đối diện luân miệng mở ra, giống như đang nói gì đó.
Người bên trái có vẻ mặt lành lùng, dường như đã nhìn rất nhiều cảnh đời bất hạnh, người bên phải còn có chút ngây ngô, trong ánh mắt để lộ ra chút thương hại.
Tôi không cảm thấy đau đớn, cũng không hối hân vì mình đã đâm nhát dao đó, trong khoảnh khắc đó, tôi thậm chí còn cảm thấy mình đã được giải thoát, máu nóng bắn lên người tôi giống như sự cứu rỗi mà thần linh ban cho.
Tôi chỉ hối hận thời điểm còn trẻ tuổi vì sao lại điên cuồng theo đuổi tiền tài như vậy, còn vì thế mà hi sinh sự tôn nghiêm, thân thể và tự do.
Mấy ngày hôm nay ở cục cảnh sát, tôi rất yên bình, có thể suy nghĩ sâu xa về vấn đề này, cảm thấy thấu triệt hơn so với bao năm trong quá khứ.