TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 184: Cái Quỷ Gì Đây???

【 sắp tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, giải trừ trạng thái tự do hành động. 】

Đến đây, trong đầu lại hiện ra tin tức, nhưng lúc này Lê Lộ đã không còn khủng hoảng như trước nữa.

...

...

Tháp Tằm, tầng không biết.

Đám người với những sợi tơ tằm bao vây đang bị lần lượt chém giết, nhưng số lượng khôi lỗi tơ tằm vẫn còn nhiều lắm.

Gã đàn ông đầu trọc nói: "Nữ ma đầu, lão tử vọt vào hấp dẫn lực chú ý của chúng nó! Cô đi phá những sợi tơ tằm đang ngăn cản đường đi nhé."

Kiều Vi bình tĩnh gật gật đầu.

Gã đàn ông đầu trọc không chút do dự đã thả người nhảy lên, hét lớn một tiếng, trực tiếp giết vào khu vực trung tâm giữa vô số những con khôi lỗi tơ tằm.

Nhưng ngay sau đó—— Kiều Vi không thể cất bước làm theo kế hoạch.

Nam đầu trọc cũng không thể tiến thêm một bước nào nữa.

Bởi vì đúng vào thời khắc này, cả hai người bọn họ đều trông thấy một màn không thể tưởng tượng nổi.

Vốn dĩ những con khôi lỗi tơ tằm đang hành động đồng loại, lại chuyển thành hành động một mình.

Nói chính xác hơn, như thể giữa chúng nó đã hình thành một dạng thứ tự nào đó rồi, bởi vì sau khi hành động của một con khôi lỗi tơ tăm kết thúc, con khôi lỗi tơ tằm tiếp theo mới có thể hành động.

Loại tình huống kỳ lạ này khiến nam đầu trọc nhìn mà choáng váng. Hơn nữa, chuyện càng khiến gã cảm thấy khó hiểu hơn chính là —— gã đã lao vào khu vực trung tâm giữa nhóm khôi lỗi tơ tằm, bị một đám khôi lỗi tơ tằm vây quanh, nhưng đám khôi lỗi tơ tằm đang vây quanh gã kia lại chỉ khởi xướng duy nhất một lần công kích đối với gã.

Đúng vậy, mỗi con chỉ đánh gã duy nhất một cái, sau đó không tiếp tục hành động nữa, mà một con khác sẽ tiến lên công kích.

"Cái quỷ gì vậy? Đây là đang giễu cợt ta sao? Móa nó, nhưng hết lần này tới lần khác lão tử cũng không động đậy được, chém sọ não!"

Cùng lúc ấy, Kiều Vi lại vô cùng nghiêm túc quan sát tình huống chung quanh.

Nam đầu trọc đã hấp dẫn đi không ít khôi lỗi tơ tằm, nhưng vẫn có mấy con không bị động tĩnh do gã bày ra hấp dẫn, mà vẫn căn cứ theo nguyên tắc khoảng cách gần thì tấn công—— để lựa chọn tiến về phía Kiều Vi.

"Logic hành động của chúng đã thay đổi. Lúc trước là ai gây ra động tĩnh lớn hơn, chúng liền công kích người đó, nhưng ở thời điểm hiện tại, rõ ràng chúng đã biết sự tồn tại của chúng ta, nhưng lại công kích theo kiểu ai gần hơn thì đánh người đó."

"Kết hợp với tình huống quỷ dị vừa mới phát sinh..."

Trong lòng Kiều Vi đã có đáp án: "Hẳn là anh còn có thể miễn cưỡng chống đỡ được? Có vẻ như sau khi tất cả đám quái vật kia hành động xong, anh có thể hành động rồi, hơn nữa có khả năng... anh chỉ có thể khởi xướng công kích với một mục tiêu nào đó mà thôi."

Gã đàn ông đầu trọc ngơ ngác hỏi: “Chuyện này… con mẹ nó là tình huống gì đây?"

Kiều Vi bình tĩnh nói: "Có khả năng chúng ta đã phát động một loại quy tắc mới nào đó rồi. Chuyện này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, quy tắc trong thế giới lịch cũ vốn hỗn loạn mà. Anh cứ bình tĩnh một chút."

Gã đàn ông đầu trọc biết nữ ma đầu này vô cùng am hiểu chuyện lý giải quy tắc, lập tức hỏi: "Vậy tình huống hiện tại là gì? Quy tắc ở nơi này đã đổi thành cái gì rồi?"

Gần như trên gương mặt Kiều Vi lập tức lộ ra nụ cười tươi đầy hưng phấn y hệt Giản Nhất Nhất: "Quy tắc rất thú vị. Đơn giản là chúng ta, thậm chí là toàn bộ đám sinh vật lịch cũ ở nơi này đều bị hạn chế trong quy tắc 'Hiệp đấu'. Nói một cách đơn giản, hiện tại đang là hiệp của lũ quái vật kia, chúng ta không thể hành động được, chỉ có thể đứng im chịu đánh thôi. Ngược lại, đợi đến hiệp của chúng ta, bọn quái vật lại không thể hành động, chỉ có thể trân mình cho chúng ta đánh."

Nam đầu trọc kinh ngạc, đây là thứ quy tắc chó má gì chứ?

Rõ ràng lão tử có thể giải quyết rất nhiều địch nhân cùng một lúc, còn cực kỳ nhanh gọn lẹ, thì bây giờ phải giết từng con một?

Kiều Vi nói: "Tôi biết anh đang rất nôn nóng nhưng đừng vội, cứ nghe tôi nói đã. Trước mắt xem ra, quy tắc này là đối xử bình đẳng, toàn bộ hai bên địch ta đều chịu giới hạn trong quy tắc như nhau."

"Hiện tại anh đang cảm thấy quy tắc này không có lợi cho mình, nhưng chưa biết chừng, khi lên tới đỉnh tháp, chúng ta lại gặp được tồn tại mạnh mẽ nào đó. Đến lúc ấy, quy tắc này lại càng không có lợi cho đối phương."

Nam đầu trọc thừa nhận phân tích của nữ ma đầu là chính xác, nhưng hiện tại gã đang vô cùng khó chịu, phải nghẹn một bụng lửa giận trong lòng: "Tổ tiên sư cha nhà nó [1], sớm biết như vậy tôi sẽ không tiến vào trong này. Loại quy tắc vớ vẩn, sớm không đến muộn không đến, hết lần này tới lần khác nó lại đến vào đúng lúc tôi ở giữa vòng vây thế này! Móa nó chứ!"

[1] : nguyên văn 日他个仙人板板 – nhật tha cá tiên nhân bản bản, nó là câu chửi tiếng Tứ Xuyên, tiên nhân bản bản chỉ linh vị hoặc ảnh thờ tổ tiên. Câu này dùng để biểu thị cảm giác kinh hãi, bất đắc dĩ trong lòng mình, không biết nên làm gì với đối phương.

Kiều Vi cười sảng khoái.

Quả thật, nếu không có quy tắc này, gần như khi nam đầu trọc lao vào giữa đám quái vật kia, đối phương hoàn toàn có thể chém giết bừa bãi, nhưng từ sau khi có quy tắc này, chiến đấu giữa đám quái vật và gã lập tức biến thành hình thức từng hiệp một...

Loại hình thức này vô cùng có hại cho gã, mỗi lần gã chỉ có thể giết chết một con, nhưng lại bị đến sáu con quái vật vây quanh, lần lượt phải hứng chịu năm, sáu lần công kích.

Nếu mỗi lần chỉ có thể giết chết một con, như vậy tình huống tốt nhất là phải cam đoan vị trí bản thân đang đứng không có quá nhiều quái vật, một lần chỉ bị một con công kích mà thôi.

Cho nên hiện tại nam đầu trọc đang cực kỳ bực bội, cực kỳ muốn chửi mẹ kiếp, nhưng Kiều Vi lại cho rằng quy tắc này rất thú vị, bởi vì cô biết dù bị vây công thì nam đầu trọc này cũng không chết được.

Vốn dĩ đặc tính của đối phương chính là kháng đánh mà.

Đương nhiên, Kiều Vi cũng không dám xác định, quy tắc vừa thay đổi có thêm hạn chế nào khác ngoại trừ hình thức hiệp đấu hay không.

"Nói không chừng, năng lực chiến đấu cũng bị trị số hoá rồi..."

Rất nhanh, hiệp của đám quái vật đã chấm dứt.