Kiều Vi vừa quét sạch mớ sợi tơ tằm quấn quanh trên đầu Hồng Lam Tế Tự.
Hai tế tự đã chết đi, thực ra thì thân thể của bọn họ cũng bắt đầu hư thối rồi. Nhưng quỷ dị chính là, gương mặt của bọn họ vẫn được bảo tồn hoàn hảo như trước.
Lại nói, người bắt đầu hành động trước sẽ có hại, bởi vì những gì người hành động trước tự hỏi cũng là những gì người hành động sau suy nghĩ.
Nói một cách dễ hiểu hơn, nghĩa là Kiều Vi có hai phút thời gian để tự hỏi xem bản thân nên làm như thế nào trong hiệp này, như vậy cộng cả hai phút của cô ấy vào, Tần Trạch sẽ có tới bốn phút thời gian tự hỏi xem mình nên làm như thế nào để giải được câu đố trước mặt.
Kiều Vi đã đoán được, hai tế tự đang tiến hành nghi thức, chỉ cần tìm được trình tự cụ thể của nghi thức là có thể hoàn thành nghi thức rồi.
Lại nói, số lượng bản thảo lịch Hoàng Kim của cô không hề ít hơn Giản Nhất Nhất.
Hơn nữa, nguyên nhân khiến cho Kiều Vi một mực thăm dò thế giới lịch cũ, chính là đi tìm những Trị Thần đang ẩn giấu tại nơi này.
Về phần mục đích cuối cùng của cô ấy là gì, lại không một ai hay biết.
Cô ấy biết nơi này là lãnh địa của Thần Hai Đầu, cũng biết nơi này từng bị Tằm Thần tiến công, là bởi vì Thần Hai Đầu đã rơi vào bên trong một loại khốn cảnh nào đó.
"Vấn đề nằm ngay trên khốn cảnh này... Nếu ta không biết khốn cảnh này là cái gì, sẽ không tìm được biện pháp phá giải bí mật."
Hai tế tự, thân thể bị hư thối, nhưng gương mặt còn nguyên vẹn hoàn hảo, hơn nữa, gương mặt của bọn họ vừa vặn lại bị sợi tơ tằm bao vây.
Đương nhiên tình huống này không có nghĩa là sợi tơ tằm có tác dụng chống phân huỷ. Sở dĩ gương mặt của tế tự nọ không bị hư thối, là vì gương mặt kia càng giống như tảng đá được ghép nối vào cùng một chỗ với thân thể bên dưới hơn.
Thậm chí trên ngũ quan còn lộ ra vết rạn chỉ nham thạch mới có.
Hai tế tự đang quỳ gối bên dưới Thần Hai Đầu, thoạt nhìn có vẻ như bọn họ đang tiến hành một loại hiến tế nào đó.
Nhưng Kiều Vi lại khuyết thiếu một tin tình báo mấu chốt nhất, cho nên, cô ấy không thể triển khai bước hành động tiếp theo.
Kiều Vi nói: "Chúng ta đều tự trao đổi một bí mật nhé, ý anh như thế nào? Để cởi bỏ câu đố ở nơi này, tôi cần một thông tin quan trọng nữa."
"Đổi lại, tôi sẽ nói cho các anh một thông tin quan trọng khác. Tôi cũng không xác định được nó có hữu dụng với nhóm các anh hay không, nhưng rất có thể nó sẽ hữu dụng đấy."
Giản Nhất Nhất gật đầu đáp ứng.
Theo Giản Nhất Nhất nhìn nhận, nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành rồi, đối phương cũng không phải địch nhân, như vậy không cần biết là Tiểu Trạch hoàn thành mục tiêu, hay là nữ áo choàng này hoàn thành mục tiêu, kết quả đều không khác nhau là mấy.
Nếu là Tiểu Trạch, đương nhiên càng tốt hơn. Nhưng hiện tại thời gian cấp bách, Giản Nhất Nhất sẽ không lấy tánh mạng của mọi người ra làm tiền đặt cược.
Cho nên nếu đối phương cần tình báo, Giản Nhất Nhất nguyện ý cung cấp.
"Tôi nguyện ý cung cấp tình báo, nhưng cần cô tiết lộ tình báo trước."
Giản Nhất Nhất vừa hoàn thành một lần trợ công Thần.
Tại thời điểm Kiều Vi dùng ngôn ngữ cực kỳ ngắn gọn nói về nội dung tình báo ——
Đã đến hiệp của Tần Trạch.
Ở trong mắt Tần Trạch, lập tức xuất hiện tin tức như vậy.
【 Ngươi chiếm được tình báo như sau, Hồng Tế Tự là tồn tại cảm tính, Lam Tế Tự là tồn tại lý tính. 】
【 Đối phương đạt được tình báo, cái đầu của Thần Hai Đầu vốn sinh ra tranh cãi bởi lý niệm không đồng nhất, vì thế đối phương không thể hành động được. 】
Sau khi trao đổi tình báo, hai mắt Kiều Vi khẽ nheo lại: "Thì ra là thế, tôi đã biết nên làm như thế nào rồi!"
Kiều Vi cũng không vui sướng vì thắng lợi, bởi căn cứ vào chiến tích từ trước đến nay của vị "Kỳ thủ" kia với cô, gần như thắng bại giữa hai người bọn họ đều là năm năm.
Kiều Vi rất rõ ràng, vị "Kỳ thủ" kia cũng là một người tư duy linh hoạt, giống hệt như mình. Nghĩa là cô có thể nghĩ đến thì hắn cũng có thể nghĩ đến.
"Tức thật, nếu hiệp hành động đầu tiên không thuộc về ta thì tốt rồi."
Đúng vậy, Kiều Vi đã ý thức được bản thân có hại rồi.
Giản Nhất Nhất vừa tranh thủ cho Tần Trạch thêm một chút thời gian, bởi vì gã yêu cầu Kiều Vi tiết lộ tình báo của bản thân trước, cho nên người hoàn thành câu đố này trước—— lại chính là Tần Trạch.
Mà vừa vặn vào thời điểm này, Tần Trạch lại bắt đầu nắm quyền hành động.
Trong đội ngũ của hắn có bốn người, bởi vậy để cho Lê Lộ cung cấp tình báo, còn Giản Nhất Nhất đến phụ trách hoàn thành nghi thức, cũng không chậm trễ thời gian.
Phải biết rằng, tình báo của Kiều Vi đến từ bản thảo lịch Hoàng Kim, nhưng Kiều Vi lại không nói ra nội dung của bản thảo, đó là—— quần áo quyết định cá tính. Thay vào đó, cô ấy nói thẳng ra luôn Hồng Tế Tự là một người cảm tính, Lam Tế Tự là một người lý tính.
Hiển nhiên, tin tức này hoàn toàn không đề cập tới bí mật của được nhắc đến trong bản thảo trên tay cô ấy, cùng với quy tắc đặc thù của thôn nhỏ kia.
Nhưng đối với Tần Trạch, chút thông tin này đã đủ rồi.
"Tất cả yếu tố đã được tập hợp xong!"
Hồng Tế Tự quỳ lạy dưới cái đầu bên phải của Thần Hai Đầu, trên cái đầu này không có miệng.
Lam Tế Tự quỳ lạy dưới cái đầu bên trái của Thần Hai Đầu, trên cái đầu này không có hai mắt.
Rốt cuộc tại một hiệp này, Tần Trạch không còn vẻn vẹn nắm giữ quyền hạn cho quân cờ tiến hành di động và khởi xướng tiến công nữa, sau khi nhận được manh mối cuối cùng, hắn đã trông thấy quyền hạn mới.
【 ngươi có thể tiến hành một lần trao đổi cùng quân cờ của mình. 】
Tần Trạch quyết đoán lựa chọn trao đổi cùng Giản Nhất Nhất: "Tổ trưởng, tôi là Tần Trạch, thời gian cấp bách, tôi nói ngắn gọn thôi. Hiện tại anh mau chóng đi qua gỡ cái miệng của tế tự áo lam xuống, đặt nó lên cái đầu của tế tự hai đầu không có miệng kia, sau đó gỡ hai mắt của tế tự áo đỏ xuống, đặt lên cái đầu không có mắt của tế tự hai đầu kia."
"Anh cứ bắt đầu hành động trước đi, anh ở bên đó hành động còn tôi ở bên này giải thích."