TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 202: Phiền Toái Nho Nhỏ!!!

Đương nhiên gã hoàn toàn có thể tiếp tục thích Kiều Vi, nhưng nếu gã có ý đồ đi phá hư đoạn cảm tình này, cũng tương đương với đang trực tiếp gây tổn thương cho cô ấy.

Đây mới là điều làm Cố An Tuân thống khổ nhất.

Đồng thời qua chuyện này, gã cũng ý thức được bản thân quá mức nhỏ yếu.

Chính vì lẽ đó, bỗng nhiên trong đầu gã lại nảy lên suy nghĩ, từ trước đến nay ta vẫn luôn ngạo mạn, khinh rẻ những con người bình thường. Nhưng rốt cuộc loại cảm giác về sự ưu việt khiến người ta buồn nôn này đã sinh ra như thế nào?

Đúng vậy đó, thất bại yêu đương thường sẽ làm cho lòng tự tin của một con người sụp đổ.

Có người không thể gượng dậy nổi, để rồi từ đó về sau, càng sống càng tự ti, nhưng Cố An Tuân sẽ không như vậy.

Khách quan mà nói, gã là một người cực kỳ ưu tú.

Tuy gã ở thời điểm hiện tại đang ngồi chồm hổm trong góc phòng khách không bật đèn, giống như một con chó nhà có tang, lại hướng ánh mắt có chút cô độc nhìn ánh đèn của vạn nhà đang tỏa sáng lấp lánh bên ngoài ban công, ôm cõi lòng tan nát, không ngừng vỡ vụn, nhưng cũng nhờ vậy, một chút ý niệm mới mẻ vừa manh nha xuất hiện trong đầu, lại đang không ngừng tự chữa trị cho bản thân gã.

Hồi lâu sau, Cố An Tuân nói: "Có lẽ, ta nên đi tìm một cái mỏ neo chân chính thuộc về mình."

Bên kia, Lam Úc và Giản Nhất Nhất cũng lần lượt thức tỉnh tại tổng bộ của công ty.

Sau khi tỉnh giấc, Lam Úc lại một lần nữa phong tỏa đồ vật lịch cũ · khế ước thuê mướn xuống tầng hầm của tòa cao ốc.

Giản Nhất Nhất đang chuẩn bị đến nhà Tần Trạch trước. Bởi vì gã tin tưởng rằng Tần Trạch đang cần một chút trợ giúp.

Trước khi Giản Nhất Nhất rời đi, Lam Úc nói: "Giản Nhất Nhất, so với anh, thực lực của cô gái mặc áo choàng kia như thế nào?"

Giản Nhất Nhất nói: "Khó có thể đánh giá được, có lẽ tôi còn... Không phải đối thủ của cô ấy?"

Căn cứ vào phong cách khiêm tốn từ trước tới nay của Giản Nhất Nhất, Lam Úc tỏ vẻ nghi ngờ với lời nhận xét này.

Nhưng Giản Nhất Nhất lại nghiêm túc bổ sung thêm: "Lần này là sự thật, có lẽ thực lực của cô ấy đã vượt qua những gì tôi có thể ước lượng được."

"Vốn dĩ toàn bộ chúng ta đều phải chịu giới hạn trong quy tắc do Nhật Lịch mang đến, cho nên không thể giao thủ với nhau, cũng như hành động của mọi người đều bị hạn chế theo một trình độ nhất định nào đó..."

"Hoặc là nói giá trị sức mạnh trong khu vực nọ được thiết lập dựa trên một hạn mức cao nhất, cho nên nó làm cho chúng ta nghĩ rằng mình có thể chiến một trận cùng đối phương."

"Nhưng theo tôi, hai bên không bùng nổ chiến đấu thực sự là một chuyện đáng được ăn mừng."

"Qua chuyện lần này, trong lòng tôi có một loại suy nghĩ bản thân nên cố gắng đi gia tăng thực lực của mình."

Lam Úc im lặng vài giây.

Gã thực sự không ngờ, Giản Nhất Nhất lại đưa ra đánh giá cao như thế.

Phải biết rằng, Giản Nhất Nhất đã là thiên tài được đông đảo những người lịch cũ công nhận. Nghĩa là giới hạn trong phạm vi người lịch cũ, gã dám khẳng định là đối phương đang nằm trong nhóm người đứng ở đỉnh cao nhất kia.

Cũng bởi vì thiên phú quá cao, cho nên tại rất nhiều chuyện, Giản Nhất Nhất đều không chịu cố gắng.

Đương nhiên, skill《 trảm 》 kia đã cho Lam Úc hiểu rằng, sự thật vốn không phải như vậy. Nó đã mang đến cho Lam Úc một loại cảm giác Giản Nhất Nhất hoàn toàn không có lười biếng như gã từng suy đoán.

Hiện giờ, khi gã nghe được câu trả lời không phải là "Thực lực của người này không dưới tôi", mà là "Người này đã làm tôi ý thức được rằng mình nên cố gắng."

Theo quan điểm của Lam Úc, người hiểu cực kỳ rõ về Giản Nhất Nhất, đây đã là đánh giá cao nhất mà kẻ lười biếng nọ có thể dành để nói về một người khác.

Đương nhiên, Lam Úc không cho rằng Giản Nhất Nhất sẽ thua đối phương. Vì thế, gã tiếp tục hỏi một vấn đề còn mấu chốt hơn:

"Anh cảm thấy cô ta là người tốt sao? Cô ta có thể là Nữ Oa không?"

Trên thực tế, chuyện bọn họ gặp được người lịch cũ khác trong thế giới lịch cũ cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, chỉ có thể nói là không quá thông thường mà thôi. Nhưng trong thế giới lịch cũ, bọn họ gặp được một người lịch cũ bí ẩn, có cấp bậc cực cao, lại vừa vặn là một cô gái... Toàn bộ những điều này không khỏi làm Lam Úc phải hoài nghi một phen.

Giản Nhất Nhất nói: "Có khả năng, nhưng rất thấp, thấp đến mức nó còn không đủ để tôi thực sự quan tâm tới."

"Theo tôi, tình cảm với một cá nhân nào đó chính là mỏ neo cực kỳ vững chắc. Hơn nữa, lời nói cử chỉ của cô ấy cũng không người lịch đen."

"Trong khi anh cũng biết cao tầng của điện Anh Linh đều là người lịch đen. Nữ Oa cũng vậy. Mặc dù vị Nữ Oa kia là lao động thời vụ."

Đúng là Giản Nhất Nhất đã nghĩ như thế.

Tuy nữ áo choàng rất mạnh mẽ, nhưng cô ấy không giống một người lịch đen.

Đương nhiên, Giản Nhất Nhất không thể loại trừ tình huống bản thân gã phán đoán sai lầm rồi. Càng không thể loại trừ tình huống đối phương nói bừa, bịa đặt.

Cho nên gã cho rằng, đối phương cũng có khả năng là Nữ Oa, nhưng xác suất của loại khả năng này rất nhỏ.

Thêm nữa, nếu thực lực của Nữ Oa thực sự đã đạt tới tiêu chuẩn này, như vậy e rằng gã phải một lần nữa đánh giá lại thực lực của mấy tồn tại đỉnh cấp trong điện Anh Linh kia.

Nhưng Giản Nhất Nhất không tiếp tục đào sâu suy nghĩ về vấn đề này.

Hiện giờ, gã muốn đi giúp Tần Trạch giải quyết một chút phiền toái nho nhỏ.

...

...

Khu chung cư Hữu Khoa Tân Thành.

Đúng là Tần Trạch đang rất cần trợ giúp.

Bởi vì hắn đang có chút khó xử nhìn bó đuốc màu đen dưới mặt đất.

Tiểu Kiều vừa dùng một loại giọng điệu cực độ chân thật nói: "Anh yêu, đây là một đạo cụ thật không tệ. Em thích nó, nó và em sẽ hình thành nên một cặp đôi ăn ý."

Lúc này, cả giọng điệu lẫn thần thái của Tiểu Kiều đều vô cùng chân thật, đã làm Tần Trạch sinh ra một loại ảo giác giống như Kiều Vi vẫn ở lại bên hắn, chưa từng rời đi.

Đương nhiên, loại cảm giác này chỉ xuất hiện trong một chớp mắt.

Tần Trạch chú ý tới lời nói của Tiểu Kiều, dường như nó đã coi bó đuốc này là một vật còn sống rồi.

Thật ra loại công nhận này cũng không phải vì bó đuốc nọ cũng có "Linh hồn", chỉ là bó đuốc kia chính là đồ vật lịch cũ, mà về bản chất Tiểu Kiều cũng không phải người, nó là "Vật phẩm" .