"Đây là... Thần tích! Mau, đi tìm cuốn sách 24 mặt kia đi!"
Sách 24 mặt là một cuốn sách kỳ quái xuất hiện đúng vào thời điểm loạn duy bùng nổ, bộ sách bày ra 24 phía, mỗi một mặt là một tờ.
Mỗi một trang đều có số trang tương ứng, mỗi một trang trong 24 trang đều ẩn giấu một con số gợi ý khác biệt.
Ví dụ như trang thứ nhất, có một điều gợi ý.
Trang thứ hai, có hai điều gợi ý.
Trang thứ ba, có ba điều gợi ý.
Nhưng chỉ có duy nhất một gợi ý là chính xác.
Cái gì gọi là gợi ý? Đó là nội dung có thể chỉ dẫn cho con dân của đất nước Loạn Duy rời khỏi vùng đất Loạn Duy này, hoặc là nói kết quả cuối cùng của những gợi ý đó chính là bài trừ nguyền rủa loạn duy cho đất nước này.
Đại trưởng lão cùng với những vị tế tự có thâm niên của đất nước Loạn Duy vẫn luôn khát khao được chứng kiến gợi ý, nhưng ngoại trừ quy tắc chung khác nhau trên mỗi một số trang sách, cuốn sách 24 mặt kia vốn không có bất cứ văn tự gì.
Mãi cho đến hôm nay, ở thời điểm một vị tế tự hấp tấp nâng cuốn sách 24 mặt có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật ra ngoài... trong mắt của tất cả những người được nhìn thấy cuốn sách này, đều tràn ngập khiếp sợ.
Đại trưởng lão cũng vậy, phản ứng đầu tiên của lão là khiếp sợ vô cùng, rồi sau đó... Lão lệ tung hoành.
"Thần tích xuất hiện! Thần tích! ! Xuất hiện rồi! ! !" Lão dùng chất giọng khàn khàn của mình, cố hết mức hét lớn lên.
Sống tới từng tuổi này, rốt cuộc lão cũng được trông thấy hi vọng, trong lòng không khỏi kích động vô cùng, kích động đến mức một vị đại trưởng lão đức cao vọng trọng như lão cũng không còn giữ được vẻ trấn định thường ngày nữa.
Đã bao nhiêu năm qua, lão đã được tận mắt chứng kiến biết bao nhiêu binh sĩ anh dũng của đất nước Loạn Duy rơi vào thảm cảnh, hoặc là chết già, hoặc là hóa thành vô hình.
Ở đất nước Loạn Duy này, loại chuyện người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh vốn chỉ là chuyện rất bình thường. Thậm chí bọn họ còn không biết, rốt cuộc người đầu bạc đã lần thứ mấy biến thành đầu bạc, mà kẻ đầu xanh lại là lần thứ mấy chuyển thành đầu xanh rồi.
Hiện giờ, gợi ý đã xuất hiện, rất có thể loại bi kịch này sẽ bị phá vỡ.
Dưới sự chỉ dẫn của gợi ý, những cư dân của đất nước Loạn Duy bọn họ vô cùng có khả năng sẽ phá vỡ gông cùm xiềng xích bị trói chặt bởi vận mệnh từ xưa đến nay.
Lúc này, trên trang số bốn vừa xuất hiện bốn điều gợi ý, tượng trưng cho bốn con đường.
Trên thực tế, nội dung gợi ý này có thể là lối vào, cũng có thể là một chuỗi văn tự mang tính nhắc nhở nào đó.
Và lần này nó xuất hiện bốn con đường, lần lượt tương ứng với bốn phương hướng khác nhau bên ngoài vùng đất Duy Ổn.
"Đại trưởng lão, chúng ta nên lựa chọn như thế nào?"
"Lựa chọn toàn bộ." Đại trưởng lão đã khống chế được niềm vui sướng trong lòng, lại khôi phục dáng vẻ uy nghiêm ngày xưa.
"Lựa chọn toàn bộ? Nhưng căn cứ... Căn cứ theo nội dung ghi lại, gợi ý chỉ có một cái là đúng thôi." Tế tự lộ vẻ mặt khó xử nói.
Dựa theo tình hình trước mắt, đương nhiên là bọn họ cần phải tổ chức một đội dũng sĩ trẻ tuổi khỏe mạnh, lựa chọn một lối vào trong đó, bắt đầu tìm kiếm biện pháp phá vỡ nguyền rủa.
Nhưng đó lại là điểm khó khăn nhất, bởi vì… rốt cuộc bọn họ nên lựa chọn ai đi đây?
Theo thói quen, vị tế tự nọ lại nhìn về phía đại trưởng lão, nhưng vẻ mặt đại trưởng lão vẫn bình tĩnh như thường.
"Lựa chọn toàn bộ."
Nghĩa là bọn họ cần chuẩn bị bốn đội ngũ, và rất có khả năng, ba đội ngũ sẽ táng mệnh tại vùng đất Loạn Duy kia.
Đại trưởng lão trầm giọng nói: "Hẳn là anh cũng hiểu, để tìm được lựa chọn chính xác... cũng như tìm được trong quãng thời gian nhanh nhất, chúng ta chỉ có thể làm như vậy mà thôi."
"Hơn nữa, người chết tính cái gì? Từ sau khi lịch Loạn Duy bắt đầu, chúng ta còn chết ít người sao?"
Chỉ có 25% tỷ lệ sống sót…
Tế tự đã dự cảm được một khung cảnh bi tráng rồi.
"Chúng ta có thể lựa chọn phương án lần lượt thử nghiệm từng con đường một, có lẽ làm như vậy sẽ không tổn thất đến ba đội nhân mã..."
"Hồ đồ." Đại trưởng lão quát: "Hiển nhiên lối vào mà gợi ý đưa ra kia không thể hoàn toàn trợ giúp chúng ta rời khỏi đất nước Loạn Duy này được. Nói cách khác, kế tiếp chúng ta còn phải chờ gợi ý mới xuất hiện."
"Làm sao anh dám cam đoan, không có người đi vào con đường sai lầm, nhưng bởi vì vận khí tốt mà vẫn còn sống sót?"
"Nếu chúng ta phán đoán sai lầm rồi, sau đó đổ dồn quá nhiều tài nguyên lên con đường sai lầm kia, chẳng phải đến lúc đó, tổn thất còn nhiều hơn nữa?"
"Lựa chọn toàn bộ bốn con đường, chia ra bốn đội ngũ cùng xuất phát, đây mới là cách làm chính xác nhất."
Đại trưởng lão đã hoàn toàn tỉnh táo lại, trong mắt không còn vẻ mừng rỡ như điên lúc trước, chỉ còn lại ánh nhìn sắt bén, sát phạt quả quyết của người định ra sách lược cho cả một quốc gia.
Lão hiểu rất rõ, ở loại thời điểm này, mỗi một sự hy sinh đều có tác dụng. Đã có tác dụng thì tuyệt đối không thể nhân từ.
"Tôi hiểu rồi! Hi vọng..." Tế tự dừng lại một chút, thở dài nói: "Hi vọng ở thời điểm thần tích tái hiện, con số trên hư không càng nhỏ càng tốt..."
Đại trưởng lão cũng hi vọng như vậy.
Trên thực tế, con số xuất hiện lần này là bốn, cũng tương đương với một loại may mắn, ít nhất là vùng đất Duy Ổn bọn họ vẫn có thể thừa nhận được.
Nếu con số là 24... Hiển nhiên bọn họ sẽ phải hao phí thời gian thật lâu dài, mới có thể nghiệm chứng ra lối vào chính xác.
...
...
Tại thế giới hiện thực, Hữu Khoa Tân Thành.
Tần Trạch cũng không biết mình ném xúc xắc quan duy ra một lần bốn điểm có hàm nghĩa là gì, hắn chỉ biết rằng canh bạc thứ hai đã bắt đầu rồi.
Lần này, hắn dùng năng lực đến từ chuyên viên thẩm định rủi ro ra làm tiền đặt cược.
"Tiền đặt cược của tôi là năng lực · ánh xạ thẩm định rủi ro đến từ chuyên viên thẩm định rủi ro."
Chủ ngân hàng Lã Bất Vi có chút sửng sốt, hóa ra thằng nhãi trước mắt này là chuyên viên thẩm định rủi ro?
Dương Mộc Lâm kia cũng là chuyên viên thẩm định rủi ro, chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp?
Và cuộc chiến trước đó là một hồi quyết đấu giữa hai chuyên viên thẩm định rủi ro?