Mà khí vận của Tần Trạch lại trực tiếp ràng buộc với vận mệnh quốc gia của đất nước Loạn Duy.
Nhưng trước mắt, việc hắn cần làm là tìm được một đường sinh cơ từ bên trong canh bạc vốn nghiêng hẳn về một phía này.
Tình cảnh hiện nay của Tần Trạch đang vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm đến mức Tiểu Kiều trên vai hắn đã gần như hoàn thành 70% "Sống lại" rồi.
Đây là độ hoàn thành chưa từng có từ trước tới nay.
Ngay lúc này, cô ấy đang nhẹ nhàng đung đưa mái tóc của mình, nhất cử nhất động đều tương tự như Kiều Vi.
Cũng vì vậy, mà ngay một cái chớp mắt khi Lã Bất Vi nhìn về phía Tiểu Kiều, trong lòng gã chợt sinh ra một chút cảm giác hoảng hột, vì sao gương mặt của con rối kia lại mang đến cho gã vài phần quen thuộc như vậy?
Đây là một loại cảm giác quen thuộc làm gã run sợ.
Nhưng gã lại nghĩ mãi vẫn không ra, rốt cuộc là vì sao mình lại sợ hãi?
Chỉ đến khi nhìn thấy nụ cười tươi xuất hiện trên gương mặt của Tiểu Kiều, lại liên tưởng đến tình cảnh lúc này của Tần Trạch, Lã Bất Vi mới nhanh chóng khôi phục lại vẻ trấn định.
Hiển nhiên con rối kia là kết quả của phạm huý.
Tên nhóc Tần Trạch này mang theo một thứ âm khí nặng nề như vậy ở bên người, thử hỏi làm sao vận khí của hắn có thể tốt lên được?
Chưa biết chừng thằng nhóc này còn mang theo thể chất chuyên chõ mũi vào chuyện của người khác (camera chạy bằng cơm ^^!), để rồi thường xuyên bị cuốn vào bên trong những sự kiện kỳ quái.
Càng nghĩ, trong lòng gã lại càng thêm chắc chắn, đối với mình, canh bạc lần này trăm lợi mà không có nổi một hại.
Lại nói, ở thời điểm lần đầu tiên Tiểu Kiều được "Lắp ráp" nên, kỳ thật con rối này chính là một loại môi giới khiến cho Kiều Vi ở một thế giới khác, trông thấy được một chút hình ảnh tại hiện thực trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi mà thôi.
Và vào giờ khắc này, Tiểu Kiều lại sử dụng loại năng lực như vậy.
...
...
Thế giới lịch cũ.
Một nữ ma đầu nào đó vừa thông qua hai tròng mắt của Tiểu Kiều, nhìn thấy xúc xắc quan duy, cũng nhìn thấy Lã Bất Vi.
Cô lại một lần nữa dừng chân không bước.
"Chuyện gì vậy? Bà dì của cô đến rồi hả?" Nam đầu trọc tức giận nói.
Kiều Vi trừng mắt nhìn gã một cái, nói: "Tôi từng cho xem mệnh cho một người, cũng đồng thời tính ra một kiện bảo vật. Trên thực tế, tôi đã nhìn được huyền cơ của kiện vật phẩm kia, nhưng không hề nói cho hắn biết."
Nam đầu trọc im lặng một lát, gã nghe mà không hiểu cô ấy đang nói gì.
Nhưng nữ ma đầu này thường xuyên như vậy, toàn kể những câu chuyện kỳ quái không đầu không đuôi, gã cũng quen rồi.
"Sau đó?"
Kiều Vi cười cười, cô chợt nhớ lại những ngày tháng mình vẫn dùng thân phận Lý Thanh Chiếu làm thầy tướng số, cũng nhớ tới ba tên thuộc hạ ngốc nghếch của mình.
"Không có sau đó đâu. Ừm… hẳn là không bao lâu nữa, thế giới này sẽ có thêm một thế lực."
Lời này làm cho nam đầu trọc vô cùng cảnh giác: "Điện Anh Linh? Hay là tổ chức chính phủ?"
"Đều không phải. Bọn họ
Rõ ràng cô ấy là một nhân loại nhưng lại dùng khái niệm Nhân tộc để miêu tả về một thế lực nào đó, nghe hơi bị lạ lùng.
Nam đầu trọc nói: "Bọn họ cũng là nhân loại giống chúng ta sao?"
Kiều Vi gật gật đầu: "Bọn họ đúng là nhân loại, nhưng ngọn nguồn lực lượng của bọn họ vốn không phải là lịch cũ. Sở dĩ tôi gọi bọn họ là Nhân tộc, bởi vì bọn họ đúng là nhân loại, nhưng sinh tồn đã lâu bên trong thế giới lịch cũ, bọn họ cũng không còn là nhân loại bình thường nữa rồi."
"Bọn họ sẽ trở thành một thế lực vô cùng đáng sợ.”
Nam đầu trọc tỏ vẻ không tin: "Ý của cô là, đã có nhân loại thành công sinh tồn ở bên trong thế giới lịch cũ này? Còn sống thật lâu?"
Kiều Vi nhún nhún vai, lại tiếp tục chạy đi: "Đúng vậy. Lúc ấy khi tôi hoàn thành lần bói toán nọ, bản thân tôi cũng ngờ được mình lại xem được kết quả bói toán tỉ mỉ kỹ càng đến thế, và ở thời điểm đó, phản ứng của tôi cũng giống hệt anh lúc này."
Đúng vậy. Là lúc trước Kiều Vi dùng thân phận Lý Thanh Chiếu, bói toán cho Lã Bất Vi.
Kết quả mà cô ấy tính toán ra lại là một đoạn hình ảnh vô cùng chi tiết.
Kỳ thật ngay tại thời điểm đó, cô ấy có thể lừa gạt Lã Bất Vi, để đối phương giao viên xúc xắc quan duy nọ ra.
Nhưng tới cuối cùng, cô ấy lại không làm như vậy, là bởi vì bản thân Kiều Vi cũng hiểu mình không đủ khả năng mở ra bí mật bên trong viên xúc xắc quan duy này.
Đương nhiên, cô cũng không có nói sự thật cho Lã Bất Vi biết, rằng viên xúc xắc quan duy này chính là thứ quyết định vận mệnh của cả một nền văn minh.
Hiện giờ, thông qua con rối mà ông xã nhà mình chế tạo, lại dựa vào thị giác nhìn thoáng qua tình cảnh tại thế giới hiện thực kia, Kiều Vi đã có thể xâu chuỗi hết thảy mọi chuyện vào cùng nhau rồi.
Cô ấy lộ ra nụ cười tươi đầy vẻ thần bí khó lường: "Đương nhiên một nền văn minh đã tồn tại thật lâu bên trong hỗn loạn, sẽ có khát khao lớn nhất chính là được sống yên ổn."
Nam đầu trọc phun ra một câu chửi thề: "Chém sọ não, cả ngày cứ thần thần bí bí, nghe mà không hiểu gì cả."
Kiều Vi hừ một tiếng, không nói thêm điều gì nữa, chỉ sẵng giọng bồi thêm một câu: "Anh đúng là đồ ngu ngốc [1]."
[1] : nguyên văn của nó là 宝批龙 – bảo phê long, nghĩa là đồ ngu ngốc.
Nam đầu trọc sửng sốt, nữ ma đầu trời đánh này lại dùng tiếng địa phương của chính gã để mắng chửi gã???
...
...
Tại khu chung cư nhỏ Hữu Khoa Tân Thành.
Canh bạc vẫn đang tiếp tục, tiền đặt cược lần này của Lã Bất Vi chính là toàn bộ những thứ Tần Trạch đã thua trận.
Ba năng lực và một phần tình báo.
Tính đến trước mắt, gã còn chưa mất đi bất cứ thứ gì trong tay mình.
Nói cách khác, kể cả thua, từ đầu đến cuối Lã Bất Vi cũng chẳng thiệt thòi gì.
Huống chi, vận khí của gã đang càng ngày càng mạnh, làm sao có thể thất bại được?
Ừm… gã đang rất hài lòng với hết thảy mọi tình huống hiện tại.
Chỉ có duy nhất một điều làm gã cảm thấy khó hiểu, chính là có vẻ như viên xúc xắc quan duy kia đang phát sinh một dạng biến hóa nào đó mà dựa vào mắt thường không thể nhìn thấy được.
Gã cứ có cảm giác một thứ gì đó ẩn chứa bên trong xúc xắc quan duy đang lan tràn ra ngoài.